Đã qua tiết lập thu, thế mà cái nắng vẫn thật gắt gao. Nhưng rồi bất chợt, người ta cảm thấy những làn gió heo may, nhẹ lắm, thoảng qua vai áo.
Buổi sớm, nếu đi ngang qua Hồ Tây, sẽ thấy sương mờ giăng trên mặt hồ. Tiếng chiu chít của một loài chim nào đó, tưởng như có một bầy sâm cầm đang vỗ cánh đâu đây. Bỗng nghe cảm giác se lạnh và hanh hao mơ hồ. Mới ngỡ ra, thu đã đến.
Vào các buổi sáng, người ta lại thấy những gánh hàng rong đi thong dong trên vỉa hè. Những người phụ nữ còn mang đậm nét thôn quê, từ cách ăn mặc, đi đứng đến giọng cười, tiếng nói... như nét chấm phá thêm cho bức tranh Hà Nội đầu thu. Họ gánh những thứ quà của mùa thu mà nhà văn Vũ Bằng trong “Thương nhớ mười hai” đã gọi là “Thời trân”. Đó là cốm Vòng, là hồng mọng, là chuối trứng quốc, là bưởi đào....
Trên những con phố cổ, những gánh hàng rong chẳng cần phải nhiều lời. Tiếng rao dường như cũng khẽ khàng, thanh nhàn hơn. Chỉ cần thấy một cô hàng rong thong thả với đôi quang gánh hầu như nhẹ bỗng, buộc một nắm rơm nếp còn xanh ngọn, đôi thúng phủ dăm chiếc lá sen, thế là biết hàng cốm tới. Còn gánh hồng thì không ai muốn bỏ qua bởi màu đỏ mọng trông thật ngon mắt. Loại hồng này có sớm hơn hồng ngâm của Lạng Sơn. Vị ngọt mát của nó cũng khiến nhiều người ưa thích. Rồi hàng chuối đã bắt đầu lấm tấm trứng quốc mà người Hà Nội vẫn thường ăn cùng với cốm vòng, món ăn không thể thiếu được mỗi độ thu về...
Chỉ ít hôm nữa thôi, lá sấu, lá cây cơm nguội, xà cừ...sẽ lại rơi đầy trên mái phố. Đêm đêm, hương hoa sữa lại nồng nàn như bao mùa thu đã qua...
Cảm ơn bạn đã ghé thăm site của MIMOSATOUR! Bạn hãy để lại lời nhận xét (comment) của mình! Hoặc bạn cũng có thể đăng kí nhận bản tin RSS. Chúng tôi hy vọng bạn thích site này của MIMOSATOUR và tìm được những thông tin bổ ích, và nếu có thể hãy thêm địa chỉ site này vào favorites của bạn để có thể ghé thăm lại. Cám ơn!